[Thư từ Mỹ] - Nguyễn Dương Thanh Trúc


 

Em còn nhớ ngày đầu tiên em đến công ty, em nghĩ chắc trong đầu là mình không đậu được visa đâu vì thứ nhất là tài chính của ba mẹ em không đủ, thứ hai là học tập của em. Nhưng một phần nào đó em thật sự muốn đi nên chị đã tận tâm giúp đỡ em về mặt giấy tờ cũng như hồ sơ thì tại sao em không cố gắng hết mình để đạt những gì mình muốn bấy lâu nay
 
Lâu nay em bận rộn với cuộc sống bên này, nó dường như cuốn em theo cơn lốc xoáy của cuộc sống. Hôm nay em vô tình em vô trang web của công ty, nhìn lại văn phòng của chị và các anh chị làm ở đó, làm cho em nhớ lại thời gian em đến công ty để trao đổi, luyên tập những câu hỏi phỏng vấn.
 
Em còn nhớ ngày đầu tiên em đến công ty, em nghĩ chắc trong đầu là mình không đậu được visa đâu vì thứ nhất là tài chính của ba mẹ em không đủ, thứ hai là học tập của em. Nhưng một phần nào đó em thật sự muốn đi nên chị đã tận tâm giúp đỡ em về mặt giấy tờ cũng như hồ sơ thì tại sao em không cố gắng hết mình để đạt những gì mình muốn bấy lâu nay. Em thật sự nhớ những ngày em tới công ty để luyện phỏng vấn, tất cả các anh chị đã hướng dẫn em tận tình và các câu hỏi em đều trả lời được và rất tự tin,nhưng không hiểu tại sao mỗi lần chị kêu em vào để chị luyện phỏng vấn thì em có cảm giác sợ vì mỗi lần em trả lời đều không đúng với câu hỏi của chị hoặc là dài dòng không vào vấn đề chính.
 
- Nhưng cũng chính nhờ vậy mà em mới có được sự tự tin để có thể trả lời các câu hỏi của lãnh sự. Em nhớ thứ 2 ngày 7/12 là ngày em đi phỏng vấn, đến ngày chủ nhật cuối cùng chị với em ngồi lại với nhau để trao đổi lại từ đầu, và chị chỉnh sửa lại toàn bộ những gì em đã học, em cũng sợ vì không biết mình có nhớ không?
 
- Sau khi phỏng vấn đậu, em mới nghiệm ra rằng những gì chị hỏi và chị sửa lại cho em là đúng với tâm lý lãnh sự, họ không có thời gian, nên họ chỉ cần câu trả lời ngắn gọn, chính xác với những gì họ thắc mắc, thêm vào đó là những cử chỉ của mình. Theo em nghĩ, không chỉ ở những lãnh sự Mỹ, mà hầu hết người Mỹ đều như vậy và cũng từ đó làm cho em thành thói quen là trả lời trực tiếp những gì người ta hỏi mình.
 
- Nếu không có sự giúp đỡ của chị thì em sẽ không có ngày hôm nay được ngồi ở Cali và viết mail cho chị. Đôi lúc em muốn nói chuyện với chị hay chia sẻ với chị nhiều hơn những gì em biết, nhưng chị cũng bận rộn và thời gian cũng trái ngược nhau, cuộc sống bên này của em cũng chưa ổn định, khó khăn hơn kể là lúc em ra riêng. Nhưng mặt khác tinh thần của em lại được thoải mái, không phải bị áp lực và càng không phải cố gắng sống để vừa lòng người khác.
 
- Chị cho em gởi lời hỏi thăm tất cả các anh chị trong công ty, em nhớ mọi người lắm.Khi nào có giấy tờ thì em sẽ về Việt Nam và thăm mọi người.Em chúc chị mạnh khỏe và ngày càng thành công trong công việc.

 

 

Đăng Ký Tư Vấn Trực Tuyến

/
Tôi đồng ý nhận mail của Đại Thiên Sơn